quê Ngoại của em cơ! Hì hì – Vậy à! Hì hìNhưng sao lại kể về quê Ngoại hả vợ yêu! Hi hi – Tại emTại em muốn nhớ lạichuyện nàyưmghét anh quá đi à Vợ tôi trả lời nhưng đầy e thẹn và bẽn lẽn, bởi vì cô ấy mắc cỡ lắm hễ mỗi khi nhớ về chuyện lúc đó, cũng tại chuyện đó mà hai bên bờ vai của tôi đều in hằn dấu răng của Ngọc Sương để lại cho tới tận bây giờ vẫn chưa hề phai mờ, cũng có thể gọi là hai dấu tích tình yêu cũng không ngoa chút nào Năm đó tôi hai mươi mốt tuổi còn vợ tôi thì mười chín, tôi