sun lại bởi sự ngượng ngùng nhưng cũng vẫn hơn gấp rưỡi ngón tay cái của cô một chút. ” Để mẹ làm cho nka, một tí là xong thôi, không đau tí nào đâu” giọng cô trìu mến. Cô tiến lại gần con trai mình, khẽ nâng đầu “cậu nhỏ” lên, một cách từ tốn cô kẽ tuột phần da quy đầu ra. Sự mơn trớn của bàn tay thon mịn cùng tác động của dòng nước nơi đầu khấc làm cậu khẽ nhăn mặt, một lúc sau hơi thở có phần hổn hển. ” Mẹ ơi… con buồn tiểu quá… mẹ ơi”, tiếng nói ngắt quãng có phần gấp gáp của cậu không được