con bé, một ý nghĩ quái đản trong hắn nổi lên. – Cởi hết quần áo ra coi. – Dạ… bé Nụ líu ríu làm theo, cái áo, cái quần còn bé lần lượt bị lột sạch, nó đặt gọn gàng vào một góc. – Đứng ra đây coi. – Dạ, con bé run run ra trước mặt hắn. – Quay một vòng coi, chậm thôi. – Dạ, Bé Nụ quay chậm chậm, hắn thấy lưng con bé phẳng lỳ, những vệt roi hắn đánh hôm trước vẫn còn dấu, con bé quay mặt về phía hắn rồi đứng im. Con bé hơi ốm, ngực con bé xẹp lép. Hắn nhìn lại từ mặt con bé, gương mặt khá đẹp, có