hay xúc động mà rung? Và môi tôi ấm dần lên vì Thành nở một nụ hôn say lúy túy trên tôi. Thành bế xốc tôi lên. Tôi ghì tóc Thành. Lưỡi chúng tôi đan nhau. Vật cứng giữa hai đùi nó không chỏi vào hông tôi như những lúc trước, mà chĩa thắng, trực chỉ vào giữa háng tôi như một khúc cây, như một quả dưa leo. Miệng Thành thơm mùi nhãn, mùi xá lị, mùi ổi. Tôi tưởng như đang đứng giữa địa đàng. Hoang vu. Yên tĩnh. Ngất cao. Heo hút. U tịch. Bắt chước Xiểm tôi gọi Thành bằng anh: – Anh ơi! Sao đến bây