lớn, khi một xế trưa tôi đang ngồi ở bìa rẫy, gọt trái thơm định ăn với muối ớt, thì con Sào đi đến. Nó cũng thả bò ăn gần gần đâu đó. Nó sà vào, cùng ăn thơm với tôi. Đang ăn bỗng nó nhìn tôi như dò xét và cười tủm tỉm. Dĩ nhiên tôi mặc cảm. Tôi hơi e ngại. Nó hỏi: – Hóa, hồi nào tới giờ mày có yêu ai chưa? Câu hỏi bất ngờ đó làm tôi hơi giật mình. Bởi có phải nó có hỏi bình thường, hay vì nó có nghe ai hoặc đã thấy những trận đụ của bác Kha với tôi. Tôi biết tự ti mặc cảm làm tôi sợ, nhưng vẫn