ngồi bệt xuống đất thở hồng hộc. – Gì mà mới đó mệt rồi? – Im đi, không nhổ cỏ là đừng hòng về nhà. – nhỏ gắt Nhìn lại đồng hồ, ôi mợ ơi, 3h20 rồi. Tui chạy ào ra bứt lấy bứt để đám cỏ. Nhỏ Linh ngồi đó nhìn tui cười cười. Hứ, hành hạ ông vui quá rồi cười chứ gì, đợi đó…. Mà công nhận nhỏ cười lên nhìn xinh dễ sợ. Tính thì lạnh lùng mà chọc có mấy câu đã nóng như cái lò lửa. Chạy hồng hộc, dơ hết bộ đồ thể dục. Quất hết đám cỏ cũng tới 4h. – Xong…. xong…. rồi nè, được chưa?- tui thở khôn ra